Một vài người nói rằng cô ấy chỉ nên đọc những cuốn sách ở bản ngôn ngữ gốc của nó. Điều này có lẽ bởi vì họ tin rằng có một số từ đặc biệt thuộc về tín ngưỡng - như trong trường hợp của Quran - hoặc là bởi vì họ lo ngại về những phe đối lập và những bản dịch sai theo phong cách truyền miệng Trung Quốc - tại bữa tiệc thứ ba có giữa người viết và người đọc. Nó cũng có thể là do sự khó khăn trong việc dịch những thành ngữ, đặc ngữ và những tư tưởng đặc thù văn hóa (xem bài viết gần đây trên blog của tác giả Miguel Fernandes Ceia -The Independent).
Tuy nhiên, thường có cả những người thuộc tầng lớp cao ở đây nữa. Về văn hóa, chúng ta dường như nghĩ tằng, đó là một vấn đề không dễ dàng.Nó là một công việc khó khăn và bất cứ gì là mối đe dọa để nó có thể dễ hiểu hơn thật không đơn giản - một chút giống như khi mà ai đó phủ nhận việc cần phải có cải bắp trong tiệc giáng sinh của người Thổ Nhĩ Kỳ.
Điều này thật sự là một phần rất nhỏ bé trong suy nghĩ của cô ấy khi mà cô ấy bắt đầu nghĩ về những thách thức khi đọc một cuốn sách từ rất nhiều quốc gia vào năm 2012. Để có thể đọc được (chậm và với một cuốn từ điển thật lớn) cho tiếng Pháp và tiếng Đức. Cô ấy cảm thấy nó chỉ đúng với những nước nói tiếng Pháp và tiếng Đức như là ngôn ngữ thứ nhất. Nó có thể khiến cho cô ấy tiếp cận được với những từ ngữ ở dạng trong sáng nhất ( và cho phép cô ấy biết khoe ra rằng mình thông minh như thế nào)
Sau đó thì một nhà ngôn ngữ học tốt bụng đã chỉ ra rằng việc đọc những ngôn ngữ khác nhau có thể khiến cho cô ấy lỡ mất kế hoạch của mình. Nếu blog của cô ấy là về một người London cố gắng tiếp cận nền văn học thế giới thì cô ấy nên đọc đó ở bản mà có tính London nhất: tiếng anh.
Sau khi băn khoăn đôi chút thì cô ấy nhận ra rằng nhà ngôn ngữ học đã nói đúng. Sau tất cả, nếu cô ấy thực sự tin rằng chỉ có đọc những cuốn sách ở ngôn ngữ gốc mới được tính thì việc mà cô ấy đang làm - cố gắng đọc thế giới theo cách của cô ấy có ý nghĩa gì? Thậm chí với một người thành thạo 3 ngôn ngữ như cô ấy, chắc chắn rằng cô ấy chỉ có thể tiếp cận với phần trăm rất nhỏ về thế giới mà cô ấy mong muốn? Và bên cạnh đó cô ấy tin rằng làm sao một cô bạn học người Pháp của cô ấy lại có thể có kinh nghiệm đầy đủ hơn một bản dịch đã được nghiên cứu bởi một nhà ngôn ngữ học chuyên nghiệp?
Thực tế cô ấy càng nghĩ nhiều về điều này thì càng có nhiều bản dịch cần thiết dường như đã ra đời để cung cấp cho những ai hi vọng có thể hiểu được những người khác đến từ đâu. Và càng lo ngại về nó thì càng phủ nhận những nỗ lực tuyệt vời của những tổ chức như là Tổ chức cộng đồng những nhà văn Translators Association, English PEN và British Centre for Literary Translation ( tất cả chúng đều đã hỗ trợ lớn cho dự án này). Văn bản được dịch chỉ chiếm 3% trong tổng số những tác phẩm được xuất bản tại anh mỗi năm. Thậm chí thực tế theo người phân loại của English PEN thì con số 3% còn đã được thổi phồng lên - không ai có thể chắc chắn được nó đến từ đâu, và nếu mà bạn có ý tưởng gì về điều này thì ai cũng có mong muốn được biết đấy.
Cho nên độ dài ngắn là do cô ấy đang sử dụng những bản dịch. Cô ấy chỉ đọc những gì viết bằng Tiếng Anh và cô ấy không có lỗi trong chuyện này. Cô ấy muốn được có những bản dịch gần đây nhất, tốt nhất, thú vị nhất và cả những cái ít được biết đến nữa. Cô ấy không quan tâm cuốn sách đó được viết bằng ba hay bốn ngôn ngữ, cũng không quan tâm nếu chính bạn tự dịch và gửi cho cô ấy (thậm chí cô ấy còn rất thích điều đó nữa). Sẽ tốt hơn nếu bản dịch của bạn tuyệt vời - nó nên đến được với công chúng.
Tuy nhiên, thường có cả những người thuộc tầng lớp cao ở đây nữa. Về văn hóa, chúng ta dường như nghĩ tằng, đó là một vấn đề không dễ dàng.Nó là một công việc khó khăn và bất cứ gì là mối đe dọa để nó có thể dễ hiểu hơn thật không đơn giản - một chút giống như khi mà ai đó phủ nhận việc cần phải có cải bắp trong tiệc giáng sinh của người Thổ Nhĩ Kỳ.
Điều này thật sự là một phần rất nhỏ bé trong suy nghĩ của cô ấy khi mà cô ấy bắt đầu nghĩ về những thách thức khi đọc một cuốn sách từ rất nhiều quốc gia vào năm 2012. Để có thể đọc được (chậm và với một cuốn từ điển thật lớn) cho tiếng Pháp và tiếng Đức. Cô ấy cảm thấy nó chỉ đúng với những nước nói tiếng Pháp và tiếng Đức như là ngôn ngữ thứ nhất. Nó có thể khiến cho cô ấy tiếp cận được với những từ ngữ ở dạng trong sáng nhất ( và cho phép cô ấy biết khoe ra rằng mình thông minh như thế nào)
Sau đó thì một nhà ngôn ngữ học tốt bụng đã chỉ ra rằng việc đọc những ngôn ngữ khác nhau có thể khiến cho cô ấy lỡ mất kế hoạch của mình. Nếu blog của cô ấy là về một người London cố gắng tiếp cận nền văn học thế giới thì cô ấy nên đọc đó ở bản mà có tính London nhất: tiếng anh.
Sau khi băn khoăn đôi chút thì cô ấy nhận ra rằng nhà ngôn ngữ học đã nói đúng. Sau tất cả, nếu cô ấy thực sự tin rằng chỉ có đọc những cuốn sách ở ngôn ngữ gốc mới được tính thì việc mà cô ấy đang làm - cố gắng đọc thế giới theo cách của cô ấy có ý nghĩa gì? Thậm chí với một người thành thạo 3 ngôn ngữ như cô ấy, chắc chắn rằng cô ấy chỉ có thể tiếp cận với phần trăm rất nhỏ về thế giới mà cô ấy mong muốn? Và bên cạnh đó cô ấy tin rằng làm sao một cô bạn học người Pháp của cô ấy lại có thể có kinh nghiệm đầy đủ hơn một bản dịch đã được nghiên cứu bởi một nhà ngôn ngữ học chuyên nghiệp?
Thực tế cô ấy càng nghĩ nhiều về điều này thì càng có nhiều bản dịch cần thiết dường như đã ra đời để cung cấp cho những ai hi vọng có thể hiểu được những người khác đến từ đâu. Và càng lo ngại về nó thì càng phủ nhận những nỗ lực tuyệt vời của những tổ chức như là Tổ chức cộng đồng những nhà văn Translators Association, English PEN và British Centre for Literary Translation ( tất cả chúng đều đã hỗ trợ lớn cho dự án này). Văn bản được dịch chỉ chiếm 3% trong tổng số những tác phẩm được xuất bản tại anh mỗi năm. Thậm chí thực tế theo người phân loại của English PEN thì con số 3% còn đã được thổi phồng lên - không ai có thể chắc chắn được nó đến từ đâu, và nếu mà bạn có ý tưởng gì về điều này thì ai cũng có mong muốn được biết đấy.
Cho nên độ dài ngắn là do cô ấy đang sử dụng những bản dịch. Cô ấy chỉ đọc những gì viết bằng Tiếng Anh và cô ấy không có lỗi trong chuyện này. Cô ấy muốn được có những bản dịch gần đây nhất, tốt nhất, thú vị nhất và cả những cái ít được biết đến nữa. Cô ấy không quan tâm cuốn sách đó được viết bằng ba hay bốn ngôn ngữ, cũng không quan tâm nếu chính bạn tự dịch và gửi cho cô ấy (thậm chí cô ấy còn rất thích điều đó nữa). Sẽ tốt hơn nếu bản dịch của bạn tuyệt vời - nó nên đến được với công chúng.
Nhận xét